Tôi nhớ đã từng đọc ở đâu đó “ Người thầy cầm tay, mở ra trí óc và chạm vào trái tim” đó có lẽ là một câu nói thật ý nghĩa dành tặng cho những người giáo viên nhân dân như cô Thoa. Dạy trẻ khi bắt đầu ngồi vào ghế nhà trường Tiểu học đã khó, dạy trẻ tự kỉ còn khó khăn bội phần. Trong lớp số học sinh đông, các con khi bắt đầu bước vào môi trường mới biết bao điều bỡ ngỡ, xa lạ và trong số bao đứa trẻ nhanh nhẹn, hoạt bát ấy có những đứa trẻ chậm chạp, đờ đẫn, có khi chẳng mảy may quan tâm đến ai xung quanh. Cô Thoa với sự kiên nhẫn, tận tâm và đặc biệt giàu lòng nhân ái, bao dung đã kiên trì chỉ dạy từng lời nói, từng hành động, từng cử chỉ nhỏ để những đứa con ấy có thể tiến bộ chút một, chút một mỗi ngày.
Cô Kim Thoa hăng say trong tiết Tiếng Việt
Dạy chữ, dạy toán hay biết bao kiến thức cho trẻ bình thường đã khó thế mà dưới bàn tay kì diệu cùng với trái tim yêu thương vô bờ bến của cô, những đứa trẻ - tâm hồn ngây dại, ngờ nghệch kia có thể viết được những nét chữ đẹp, có thể làm những bài toán cơ bản mà đối với chúng khi bắt đầu vào lớp 1 có lẽ là một con đường khó như lên trời.
Bản thân tôi là một người đồng nghiệp bao năm cùng dạy lớp 1 với chị, cùng uốn nắn bao lớp thế hệ đã qua và tôi đã chứng kiến chị đã nỗ lực hết mình đã dìu dắt biết rất nhiều những đứa trẻ khuyết tật về tâm hồn, về trí tuệ tiến bộ mỗi ngày. Chúng tôi hay đùa rằng: chị ấy mát tay nuôi con con nào ốm yếu còi cọc, con nào lơ ngơ vào nhà chị cũng nhanh nhẹn hoạt bát hẳn lên.
Niềm vui của Cô Thoa (đứng thứ 3) và đồng nghiệp khi đón các con lớp 1
Tôi nhớ rất rõ cách đây vài năm khi đón trẻ lớp 1, các con năm đó các lớp trẻ rất đều và ngoan lắm thì lớp chị trong số những đứa trẻ bình thường chị lại được đón một bạn không may bị mắc bệnh tự kỉ tăng động. Em học sinh ấy đến lớp nhưng không kiểm soát được hành vi, không chịu giao tiếp với ai, không chịu ngồi một chỗ mà luôn chân chạy lăng xăng trong lớp, có lúc còn chạy ra ngoài chơi. Chị Thoa rất buồn và chị cũng tâm sự cùng chúng tôi về cách làm sao để dạy bạn ấy cho hiệu quả. Thế rồi, một thời gian sau không thấy bạn đó chạy ra khỏi chỗ ngồi nữa. Khoảng vài tháng sau thì khi sang lớp chị tôi đã thấy thật sự ngạc nhiên vì em đó đã biết chú ý nghe cô giảng bài và làm theo những gì cô Thoa yêu cầu. Giờ ra chơi, em đó không ngồi một chỗ mà biết cùng bạn chạy nhảy, chơi đùa. Tôi nghĩ rằng khi em học sinh đó tiến bộ vượt bậc như thế có lẽ bố mẹ, ông bà hay những người thân của em sẽ cảm động vô cùng và chắc chắn họ sẽ biết ơn cô Thoa rất nhiều. Để làm được những điều diệu kì như vậy có lẽ cô Thoa đã coi học sinh như những dứa con ruột thịt của mình để hàng ngày uốn nắn, nâng niu, dạy dỗ, uốn nắn chúng mà có lẽ khi bức xúc tột độ vẫn phải tự kìm nén cảm xúc để thay vào đó là tình thương yêu chân thành từ trái tim người mẹ. Có ai trong nghề như tôi mới có thể hiểu hết cái cảm giác áp lực khi uốn nắn các con có khi mãi không được hay cảm giác vở òa sung sướng khi các con tiến bộ mỗi ngày.
Món quà của những người giáo viên như cô Thoa, như chúng tôi có lẽ to lớn nhất vẫn là những sự biết ơn, cảm phục của các con, của các bậc phụ huynh. Người giáo viên chúng tôi luôn nỗ lực từng ngày, từng giờ để chèo lái con đò yêu thương dẫu con đò ấy có phải vượt qua bao thác lũ gập ghềnh. Sự tiến bộ của học trò sẽ làm động lực để chúng tôi không chùn bước trước mọi khó khăn trong sự nghiệp trồng người. Chúng tôi sẽ luôn cố gắng vì tương lai của đàn em thân yêu.
Có lẽ tấm gương sáng của cô Thoa đã truyền cảm hứng cho chúng tôi với bao bài học ý nghĩa. Càng hiểu về chị tôi càng thấm thía câu nói: “ Nhiệm vụ của người thầy xuất sắc là kích thích học trò chắc chỉ trung bình nỗ lực phi thường. Vấn đề khó khăn không chỉ trong việc xác định những người chiến thắng, mà là trong việc tạo ra những người chiến thắng trong những người chưa bình thường”. Tôi tin rằng, chị chính là một nhà giáo tiêu biểu của thời đại 4.0 hiện nay và trong tương lai. Và có lẽ, lòng nhiệt huyết, tận tâm, yêu thương và sáng tạo của chị sẽ chắp cánh cho những tâm hồn trẻ thơ non dại bay cao bay xa hơn nữa. Tấm gương tận tụy và trái tim tràn đầy yêu thương của chị sẽ còn mãi trong lòng các bậc phụ huynh và các con học sinh thân yêu.