Sinh ra và lớn lên tại Thành phố Hà Nội, đồng chí Phí Thanh Bình đã có mơ ước trở thành cô giáo từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Tốt nghiệp trường Đại học Mĩ thuật Công nghiệp năm 2002, đồng chí Bình đã tham gia học trường Sư phạm để trở thành cô giáo. Từ tháng 11/2013 đến nay đồng chí tham gia giảng dạy bộ môn Mỹ thuật tại trường Tiểu học Nguyễn Trãi.
Tôi vẫn còn nhớ như in lần đầu tiên gặp đồng chí tại ngôi trường Tiểu học Nguyễn Trãi trong một ngày hè đầy nắng và gió với dáng vẻ tự tin cầm theo quyết định về trường. Chúng tôi vô cùng vui vẻ khi đón tiếp đồng chí giáo viên mới và ngay lúc đó niềm tin của tôi về một người đồng nghiệp trẻ trung, năng động, nhiệt huyết đã hiện lên. Từ khi về trường từng bước, từng bước đồng chí đã khẳng định được vị trí của mình trong Hội đồng sư phạm, với học sinh và phụ huynh.
Với vai trò là giáo viên dạy Mỹ thuật đồng chí luôn trau dồi kiến thức, học hỏi đồng nghiệp để có kinh nghiệm thêm cho bản thân. Cô giáo Phí Thanh Bình luôn mang trong mình ngọn lửa của tình yêu thương, ngọn lửa của đam mê đối với nghề. Ngọn lửa ấy được cô đã thắp lên trong lòng mỗi học sinh. Chính vì vậy mỗi tiết học cô đều chọn cho hướng đi phù hợp với năng lực của học sinh từng lớp, khơi dậy đam mê ở các con để mỗi giờ Mỹ thuật học sinh đều khát khao được học, được sáng tạo. Các sản phẩm Mỹ thuật do học sinh của cô vẽ không chỉ được cô khen, ca ngợi mà còn được tuyên dương trước toàn trường. Những bức tranh còn được treo trang trọng ở các hành lang lớp học , trong thư viện để các bạn, các cô được ngắm nhìn. Trái ngọt mà cô trò thu được sau những ngày cháy lên cùng đam mê sáng tạo đó chính là Giải nhất vẽ tranh trong nhiều đợt phát động của Quận Thanh Xuân, của thành phố Hà Nội. Điều đó đã khẳng định tài năng, tâm huyết của cả cô và trò. Không chỉ khẳng định chuyên môn của mình với đồng nghiệp trong trường cô còn khẳng định chuyên môn vững vàng của mình trong Hội thi giáo viên dạy giỏi môn Mỹ thuật do Phòng Giáo dục và Đào tạo Quận Thanh Xuân tổ chức, đó là những minh chứng chân thực nhất.
Giờ học vẽ vui vẻ tràn ngập niềm vui!
Với vai trò là giáo viên Mỹ thuật góp phần đào tạo toàn diện cho các con học sinh, cô đến với học trò bằng trái tim thương yêu, giáo dục học trò bằng sự chia sẻ. Dạy học là công việc chưa bao giờ dễ dàng đối với bất kì ai là cô giáo. Đặc biệt là bộ môn Mỹ thuật, người giáo viên phải biết truyền cảm hứng để các con yêu môn học, rồi từ đó mới sáng tạo, thổi hồn vào những bức tranh. Cô giáo Bình đã làm được điều đó.
Bức tranh cô giáo Bình vẽ làm tranh mẫu cho học sinh quan sát
Đối với những lớp học sinh có ý thức trong học tập để vẽ được một bức tranh đã khó, trường tôi có nhiều học sinh học hoà nhập công việc dạy cho các em đó lại vất vả bội phần. Thế nhưng cô chưa bao giờ thấy đó là áp lực mà coi đó là thử thách cần phải vượt qua trên hành trình viết lên những ước mơ đẹp trong cuộc đời dạy học của mình. Những buổi tâm sự trò chuyện với các em sau giờ học, những giờ ra chơi, cô luôn đồng hành với học sinh để lắng nghe các em, khen những thành tích mà các em đạt được, giúp các em tháo gỡ những khó khăn vướng mắc trong học tập, trong quan hệ với bạn bè, thầy cô, gia đình. Cô còn ứng dụng công nghệ thông tin trong giờ dạy, cho các em xem những bức tranh theo chủ đề và phân tích ý nghĩa của màu sắc cũng như nội dung tranh. Chính những việc cô làm xuất phát từ trái tim mình, coi học sinh như con đã đến được với trái tim các em học sinh để rồi dần dần các em đã thay đổi. Các em học sinh yêu thích môn học của cô, mong đến tiết học của cô, những tấm thiệp, bó hoa tươi tặng cô như minh chứng cho hình ảnh cô trong trái tim học sinh - cô đã được vinh danh trong kí ức học trò. Đó chính là phần thưởng lớn nhất của người làm nghề giáo mà tôi thấy cô Bình đã xứng đáng nhận được từ những học sinh thân yêu của mình.
Cô giáo Phí Thanh Bình được Ban giám hiệu giao nhiệm vụ làm tất cả bảng thông tin, truyền thông phòng covid 19 ở trường. Không ngại khó, ngại dịch bệnh, cùng đồng nghiệp, với tất cả tài năng, tâm huyết, đam mê, sáng tạo và trách nhiệm cô đã hoàn thàng xuất sắc nhiệm vụ được giao. Rất nhiều sân chơi bổ ích, nhiều hoạt động lí thú được cô mang tới cho các em học sinh. Điều mà tất cả giáo viên, phụ huynh học sinh hay bất cứ ai đến thăm trường đều tấm tắc khen ngợi những bức tranh do học sinh của cô vẽ. Với sự hướng dẫn nhiệt tình của cô các em vẽ đẹp, vẽ sáng tạo. Niềm vui đến trường, tình yêu đối với quê hương, đât nước có khi bắt nguồn từ những điều vô cùng giản dị, rất tự nhiên, cô đã khơi gợi điều đó trong mỗi học sinh.
Bức tranh học sinh vẽ
phòng chống covid 19 do cô giáo Bình phát động
Mỗi khi nhà trường có các hoạt động tập thể, đồng chí lại miệt mài ở lại sau giờ dạy, chuẩn bị phông nền trang trí sao cho hài hoà đẹp mắt. Không quản nắng mưa hay ngày nghỉ, đồng chí vẫn luôn sẵn sàng nhận nhiệm vụ, tận tuỵ với công việc như vậy. Những buổi trang trí bảng trong lớp học để đón các con học sinh lớp 1 cho đến trang trí sân khấu trong ngày khai giảng, ngày kỉ niệm… đều không thể thiếu bàn tay khéo léo và sự sáng tạo của cô... Còn rất nhiều, rất nhiều những hoạt động, những việc cô làm với nhà trường, với học sinh. Tất cả những hoạt động ý nghĩa đó đã góp phần giáo dục cho học sinh ý thức bảo vệ môi trường, giáo dục truyền thống yêu quê hương đất nước và hình thành nhân cách sống đẹp, biết hướng đến cộng đồng của học sinh. Đúng như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói: “Muốn dạy cho trẻ em thành người tốt thì trước hết các cô, các chú phải là người tốt”. Đồng chí Bình đã làm được điều đó luôn yêu nghề mến trẻ, dạy học tâm huyết, sáng tạo, âm thầm cống hiến.
Tuy bận rộn với công việc ở trường, ngoài xã hội
nhưng cô luôn sắp xếp cho mình thời gian làm việc một cách khoa học nên cô vừa
là một giáo viên vừa là một người con dâu hiếu thảo, người vợ đảm đang khéo tay hay làm, một người mẹ chu toàn.
Cô là một tấm gương tận tụy với công việc, hết lòng vì học sinh thân yêu “là một tấm
gương đạo đức và sáng tạo” mà mỗi chúng ta cần học tập.
Xin mượn lời bài thơ "Có một nghề như thế" để khép lại tình cảm của chúng tôi dành cho người đồng nghiệp của mình.
"Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo đó là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Mà mang lại cho Đời đầy "trái ngọt hoa thơm"!"