Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường
Em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương
Ngày đầu tiên đi học, em nước mắt nhạt nhoà
Cô vỗ về an ủi, chao ôi…sao thiết tha
Ngày đầu như thế đó, cô giáo như mẹ hiền
Em bây giờ cứ ngỡ, cô giáo là cô tiên
Em bây giờ khôn lớn, vẫn nhớ về ngày xưa
Ngày đầu tiên đi học, mẹ cô cùng vỗ về…
Chắc hẳn đây là những lời hát quá đỗi quen thuộc với từng thế hệ học sinh khi chúng ta bước chân vào lớp 1. Với Hoàng Bách, con trai tôi cũng vậy, khi bạn ấy có một bước chuyển lớn đầu tiên trong cuộc đời, bước chuyển khi từ hoạt động vui chơi là chính thành hoạt động học tập. Là một người mẹ, tôi chưa bao giờ thấy con trai lại hứng thú, phấn khởi, tò mò với những điều sắp đến như thế. Bạn ấy luôn thắc mắc, suy nghĩ, đưa ra một vạn câu hỏi về ngôi trường sắp tới của mình sẽ như thế nào? Cô giáo của mình sẽ là ai? Cô là người như thế nào? Cô có dịu dàng như các cô giáo trước đây mà mình học ở Mầm non không?... Và tất cả hoài nghi đó đều được giải đáp khi bạn ấy bước chân vào trường Tiểu học Nguyễn Trãi, khi bước chân vào lớp 1D, khi nhìn thấy “người mẹ thứ hai” của mình, cô Huỳnh Thị Thanh Hiền. Chao ôi thật ấm áp và dịu dàng làm sao!
Cô Hiền với các bạn HS lớp 1D trong ngày khai trường
Qua lời kể của Hoàng Bách và cảm nhận của chính bản thân, tôi cảm thấy vô cùng may mắn khi con trai mình được bước chân vào môi trường mới dưới sự dẫn dắt của cô Hiền. Cô là một nhà giáo giàu kinh nghiệm, mẫu mực, luôn yêu thương và quan tâm tới học sinh. Đôi mắt cô khi thì ánh lên nét cương nghị, khi lại thật dịu dàng. Bách hay kể rằng: “Khi chúng con chăm ngoan học tốt, biết vâng lời cô, cô nhìn chúng con với ánh mắt trìu mến, yêu thương. Còn mỗi khi chúng con mắc lỗi, thì mắt cô lại đượm buồn mẹ ạ. Chữ cô thì mềm mại, uốn lượn, giọng nói của cô khi thì dịu dàng, lúc lại vui tươi khiến cho chúng con luôn tập trung được vào bài học.” Có thể nói rằng, cô Hiền là người hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê mãnh liệt. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp các con học sinh có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Cả khi đã khuya, nếu có PH thắc mắc hay có việc cần trao đổi, cô luôn sẵn lòng lắng nghe và chia sẻ.
Còn nhớ ngày đầu khi Hoàng Bách bước chân vào lớp 1. Cậu bé về háo hức kể lại rằng: “Vào lớp cô nói: “Chào các con, cô tên là Huỳnh Thị Thanh Hiền, cô sẽ chủ nhiệm lớp các con trong năm học lớp 1. Giọng cô nhẹ nhàng lắm mẹ ạ. Lúc đầu con còn sợ cô nghiêm khắc nhưng nghe thấy giọng cô thì con không còn sợ cô nữa. Khi vào bài đầu tiên, cô hướng dẫn cả lớp viết từng nét, cô hướng dẫn từng bạn. Có bạn nhìn không rõ, cô Hiền đổi chỗ luôn cho bạn ý để bạn ý học tốt hơn. Cuối giờ cô còn hướng dẫn cả lớp cách xếp hàng để ra về nữa. Con thích học cô Hiền lắm ạ."
Qua khoảng 6 tháng Hoàng Bách được đồng hành cùng cô Hiền, tôi thấy ở con trai mình một sự thay đổi lớn. Con biết quan tâm đến mọi người, có trách nhiệm hơn, tự tin hơn. Thực sự cảm ơn cô Hiền rất nhiều.
"Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông". Chúc cô Hiền luôn mạnh khỏe để chèo lái nhiều con đò tri thức cập bến tương lai.